Your Adsense Link 728 X 15

Trưởng thành từ hy vọng - kỳ 10

Posted by Kenny Phạm 8/4/12 1 nhận xét
 “Đi nào, Hope, đánh thức cháu dậy đi,” Carol thì thầm với giọng cười trẻ trung, ngay bên ngoài phòng tôi. Đang nằm sấp, tôi đưa mắt nhìn cánh cửa hé mở và một làn ánh sáng đi từ hành lang vào phòng. “Carol,” Mẹ tôi suỵt nho nhỏ, “đã gần hai giờ sáng. Sáng mai cháu còn phải đi học. Cô giáo cháu sẽ gửi sổ điểm về nhà.”“Chúa ơi, Hope, đâu đã khuya dữ vậy! Tuần rồi cháu đi học ở mẫu giáo thế nào?...

Trưởng thành từ hy vọng - kỳ 9

Posted by Kenny Phạm 1 nhận xét
Vào lúc chúng tôi rời quán, nhiều cửa hàng đã mở cửa, và mặc dù chúng dành cho khách du lịch, Mẹ vẫn quyết vào mua. Khi tôi đứng giữa hai dãy hàng, mẹ lấy các áo sơ-mi ướm thử lên vai tôi và quần lên hông tôi, kiểm tra kích thước áo quần đã thử và tự xét xem các thứ nào mẹ thích nhất. Rồi mẹ làm điều mà tôi chưa hề trông thấy bà Kate làm, lấy một lô một lốc áo và váy ngắn, sau đó cầm một món biến...

Trưởng thành từ hy vọng - kỳ 8

Posted by Kenny Phạm 1 nhận xét
Đêm hôm ấy, tôi giật mình thức dậy vi tiếng cười chói tai ở phía sau của chiếc xe tải. Đối diện với tôi, tôi thấy mẹ tôi ngồi ở ghế hành khách kế bên người lái xe. Trước mặt họ cây gạt nước gạt qua gạt lại những giọt nước mưa. Bên dưới tôi, cái sàn xe bằng kim loại lạnh ngắt. Đôi giày thể thao và vớ nhớp bẩn thấm ướt chân tôi. Cổ áo của tôi bó chặt cổ tôi. “Thằng nhóc này là ai vậy?” Một người đàn...

Trưởng thành từ hy vọng - kỳ 7

Posted by Kenny Phạm 0 nhận xét
Tôi không hề nghe tiếng gõ nhẹ tại cửa trước. Tiếng gõ nhẹ có thể không nghe thấy nếu như bà không bất thình lình đưa mắt nhìn lên và lắng nghe tiếng âm thanh buổi tối. Nghe tiếng gõ cửa lần thứ hai, bà uống vội một hớp nước trong ly của mình, đoạn đẩy cái ghế ra xa bàn, đứng dậy đi ra, tôi nối gót theo sau. “Cháu yêu, ổn cả mà.” Bà đặt tay lên vai tôi, ra dấu cho tôi đứng yên. “Bà chỉ đi một phút.”...

Trưởng thành từ hy vọng - kỳ 6

Posted by Kenny Phạm 0 nhận xét
Cảnh đấu súng phim cao bồi miền Viễn Tây vào buổi xế chiều của ông Gordie đã đến hồi kết thúc. Lợi dụng cơ hội đó, tôi chạy ra trước cửa và thấy bà tôi đứng trước hiên nhà, một tay xách một túi hàng tạp phẩm, cái túi đựng tiền nằm lủng lẳng bên hông. Co ro vì lạnh, bà mặc chiếc áo khoác dày cộp mà bà đã mua của một phụ nữ tại nhà thờ, đôi bao tay màu sậm, chiếc mũ đan màu vàng nhỏ nằm trên mái tóc...

Trưởng thành từ hy vọng - kỳ 5

Posted by Kenny Phạm 0 nhận xét
Kỷ niệm xa xưa nhất của tôi về mẹ tôi là sự vắng mặt của bà. Cái ngôi nhà tường sơn trắng đứng im lìm. Mặt trời treo trên bầu trời xanh không một đám mây. Bên kia bãi cỏ màu xanh là con đường, bên kia con đường là cánh đồng lớn đầy gốc rạ đã cày xới. Không một dây giăng hay hàng rào, cũng không một mương rãnh nào phân cách chúng. Về sau này, dãy cỏ bị xén gợi cho tôi nhớ lại thung lũng...

Trưởng thành từ hy vọng - kỳ 4

Posted by Kenny Phạm 0 nhận xét
Ngày hôm trước tôi đã gặp ông Ginder. Ông ta là một người vạm vỡ, mạnh mẽ, có chức danh Cán bộ chăm sóc sức khỏe tâm thần cấp I. Khi đem bữa ăn xuống, ông ta cho đó là “ân sủng”. Ông ta chịu trách nhiệm giám sát bọn con trai, bọn trẻ kêu ca ông ta làm nhiều điều không phải, như gọi mẹ chúng là những con “chó cái”, xúi giục bọn trẻ đánh đấm nhau để rồi dúi đầu bọn chúng vào tường và đấm vào lưng bọn...

Trưởng thành từ hy vọng - kỳ 3

Posted by Kenny Phạm 0 nhận xét
Đúng như tôi nghĩ, Carlton nắm ngay cơ hội, ông quay nhìn thẳng vào tôi. “Chúng tôi có đủ thời gian ở nơi đây để cùng làm việc với ông và các chuyên gia của ông, ông Bridge. Bao nhiêu lâu cũng được.” Ông ta nhìn vào bức tường, chắt chắt lưỡi, sau đó lại nhìn tôi. “Ông cố vấn Bridge ạ, cho phép tôi chọn cái khác. Hãy tin chắc cả hai chúng ta sẽ dễ chịu.” Ông mỉm cười, nghiêng xuống gần hơn, kéo dài...

Trưởng thành từ hy vọng - kỳ 2

Posted by Kenny Phạm 0 nhận xét
 “Nhớ lời khuyên của tôi mà cư xử cho phải phép nhé. Sẽ có nhiều chuyện xảy ra tại nơi này nhiều hơn là cậu nghĩ,” bà cảnh báo tôi, đoạn quay xe trở lại thành phố sau một ngày đi quan sát Trung tâm. Tôi nhìn qua cửa sổ trước phòng đợi, quan sát bãi đậu xe rải sỏi. Tấm bảng số trắng gắn trên chiếc xe ô tô thuê của chúng tôi nhìn lại tôi. Tôi đưa mắt nhìn bầu trời Alabama, chợt thấy đám mây buổi...

Popular Posts