Your Adsense Link 728 X 15

Lòng Trắc Ẩn - Phần 02

Posted by Kenny Phạm 17/7/10 0 nhận xét
Một chú mèo có tên là rùa
Tôi không lớn lên với mèo hay chó. Có lần chúng tôi cũng nuôi dùm một con chó Dalmatian cho dì dượng tôi đi nghỉ hè. Nếu trước đây mọi việc đều tốt đẹp, chúng tôi đã có một con chó riêng rồi.
Nhưng mọi việc lại không được tốt đẹp. Anh trai tôi không chịu dọn vệ sinh cho chó và chẳng bao lâu, chúng tôi đã vĩnh viễn trở thành ngươì không nuôi một con vật nào cả. Mẹ tôi cũng không hề bận tâm đến việc nuôi con vật nào ở nhà. Hồi còn bé, do bị mèo quào, mẹ tôi rất sợ những con vật nào có quá nhiều chân và đi nhanh nữa. Ba tôi vốn trưởng thành ở thành thị, lại không nuôi một con vật nào. Ông cũng không quan tâm đến chúng lắm.
Nhưng tôi lại lập gia đình với một người yêu mèo. Trong căn hộ sơ sài của mình ở một chung cư không có thang máy tại New York, anh Roy sống rất vui vẻ với nhiều con mèo tuyệt vời. Trong số đó, có một con mèo đi lạc ở tàu điện ngầm. Đối với tôi, những kỷ niệm ưa thích và những kinh nghiệm khác của anh đều quan trọng ngang nhau. Chúng thật lý thú, thậm chí rất hấp dẫn nhưng bản thân tôi lại chưa từng trải qua.
Rồi chúng tôi đã dọn tới Vermont và đã thấy những con mèo trên đất của chúng tôi. Hay chúng đã tìm ra chúng tôi – và đấy thật sự là đất của nó. Chúng là những con mèo hoang dã, sống ở khu vực hoang dã mà không ai biết có tự bao giờ. Chúng tôi đã mở rộng vòng tay đón chúng, đặt tên chúng là Mèo Mama, Mèo Mật ngọt, Herbert và Sylvester; cho chúng đồ ăn, chỗ ngủ ở garage ô tô; đưa chúng đi bác sĩ thú y khi chúng bệnh. Bây giờ, chúng tôi nhận ra mình nên chăm chút những con mèo đó.
Lần đầu tiên, chúng tôi bắt gặp con mèo Turtle đang chạy lúp xúp theo mẹ nó trong một đoàn mèo. Trong đoàn mèo này có rất nhiều con mũm mĩm từ những bụi mâm xôi chạy ra, chúng băng qua lối đi, lao về phía rừng thông. Năm sau đó, con vật lại xuất hiện, cũng lớp lông nhị thể đen vàng không thể nhầm lẫn được. Một năm sau đó nữa, con vât thường xuyên ghé thăm chúng tôi. Tôi đã đặt tên cho nó khi tôi chẳng thích nó. Con vật có tính khí dễ bị kích động, hay tự đề cao mình, ăn đồ ăn của con Mèo Mật ngọt. Hình như tên Turtle rất hợp với một con mèo nhị thể đen vàng, đặc biệt đây là con mèo tôi không thích.
Tôi đã đọc sách về những chú mèo hoang dã. Dư luận chung cho rằng con người không thể thuần hóa được một chú mèo hoang nếu ngay từ nhỏ con vật đã không quen với người. Nhưng không ai nói được con Turtle đã trở nên ngày càng thoải mái với chúng tôi. Con vật thường ngã vật người ra, mời mọc chúng tôi vuốt ve cái bụng trắng đáng yêu của nó. Vào những tối mùa hè, nó la cà cạnh những người khách của chúng tôi, nó lê la hết đùi người này đến người khác. Sau đó, ngay khi mọi người đã ra về hết, cô mèo lại lẩn vào màn đêm.
Liệu chúng tôi có thể mang con vật vào nhà không? Bỗng nhiên, triệu chứng dị ứng với mèo của anh Roy trở lại. Nhưng con vật dù sao cũng không muốn vào nhà. Tôi tuyên bố như vậy.
Hay là cô mèo muốn vào nhà? Chỗ làm việc của tôi ở trên lầu hai nhìn ra sườn đồi phía nhà chúng tôi. Nhiều lần tôi bỏ dở công việc đang làm để nhìn ra cửa, tôi thấy con Turtle đang chằm chằm nhìn tôi, cặp mắt màu vàng của nó mở to, khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu của nó lốm đốm đen và vàng nâu chỉ cách mặt tôi chưa tới nửa mét. Thường con vật nói chuyện với tôi trước khi tôi thấy mặt nó.
Văn phòng của chúng tôi đang xây một chái mới và một hôm, cô mèo Turtle đã tìm ra một con đường khác đến văn phòng tôi. Nó đứng từ cửa sổ hông, chăm chú nhìn tôi. Những dấu chân đầy sình của nó ghi dấu trên giấy dán nóc nhà từ cửa sổ chỗ tôi làm việc đến chiếc cầu thang cây của người thợ đang xây ở đầu mái nhà. Tôi thật sự bị ấn tượng bởi điều này.
Cô mèo đã dựng cho mình một cái tổ trong chái nhà mới đang xây. Nó làm ổ trong cái hộp mở nắp mà người thợ mộc đã ném cái áo thun đẫm mồ hôi của mình vào. Cô mèo cảm thấy quá thoải mái ở đây đến nỗi nó hầu như không thèm ngẩng đầu chào khi chúng tôi vào kiếm nó. Anh Roy đã bắt đầu phải chích thuốc dị ứng.
Khi chái nhà mới được xây xong, con Turtle lại một lần nữa ra ngoài. Những lần kế tiếp khi cô mèo nhìn vào bàn làm việc của tôi, anh Roy lại mở tấm màn cửa sổ, đợi con vật leo vào và mang nó xuống lầu. Con vật kêu lên ầm ĩ. Con vật rảo bước qua phòng khách, chõ mũi vào tất cả những nơi nhỏ bé: một cái tủ, đáy của kệ sách nhỏ. Con vật có vẻ làm ngơ tất cả chúng tôi và thật sự chúng tôi chẳng nói chẳng rằng, cứ như hến vậy. Sau một vài giây, anh Roy đưa nó ra ngoài.
Sau đó cũng cùng trong ngày, cô mèo lại ngồi gần anh Roy. Anh trở dậy, đi vào bếp. Con vật chạy đến cửa trước chồng tôi và giành vào bên trong. Con vật chẳng bận tâm mình có thể lại bị đưa ra ngoài. Tôi cũng chẳng bận tâm. Có lẽ cô mèo muốn ở trong nhà chúng tôi (bây giờ tôi đã thừa nhận khả năng này) nhưng tôi có muốn con vật ở trong nhà không? Liệu một con mèo hoang, thậm chí là rất thân thiện, có xé nát mọi thứ thành mảnh vụn? Liệu con vật có cào khiêu khích chúng tôi dù là nhẹ nhất? Liệu con vật có kêu ngao ngao suốt đêm?
Giây phút quyết định đã tới sau khi tôi đi ra khỏi nhà một vài hôm. Hầu hết những ngày tôi vắng nhà, con Turtle cứ nằm ở khúc cua quẹo lối xe hơi chạy vô nhà tôi. Nhưng chỉ cần tôi về nhà 15 phút, con vật lại có mặt ở cửa bếp! Khi anh Roy mở cửa để mang đồ ăn cho nó, cô mèo đẩy anh qua bên và lao vào nhà bếp hướng thẳng về chỗ tôi. Lần này con vật chẳng chút tò mò về ngôi nhà, nó cũng chẳng quan tâm đến đồ ăn. Nó nhảy lên đùi tôi, nằm gọn lại trong người tôi và kêu rừ rừ mà cách xa sáu mét người ta còn nghe thấy. Cô mèo đã rất nhớ tôi! Cô mèo đã rất nhớ tôi! Chuyện là như thế. Tôi đã sẵn lòng chia sẻ nhà mình với nó.
Chẳng bao lâu sau, nhà tôi đã thành nhà của Turtle khi con vật tìm ra được chỗ tốt nhất trên giường của chúng tôi (nó nằm dọc giữa vợ chồng tôi) và góc nhà có ánh mặt trời chiếu sáng nhất trong phòng khách. Cô mèo có nhiều điều phải học. Nó học cách nằm ngang trong giỏ của tôi. Nó biết cách đánh thức chúng tôi dậy để cho nó ăn sáng, cách đuổi những chú chuột con trốn trong nhà vào mỗi mùa thu khi những đợt không khí lạnh làm xáo động kế hoạch của chúng. Nó học cách buông ra hàng loạt những câu phàn nàn khi tuyết rơi. Nó biết canh chừng tôi tắm được an toàn. Nó biết cách đặt người mình lên ngay chính xác trang sách có thể tôi đang đọc, hay đang đánh máy, hay đang viết. Một cái hộp đựng mèo ư? Chỉ cần một cái để cắn. Con vật cắn cái hộp chỉ chừng nửa ngày.
Tôi cũng có nhiều điều phải học nữa, để gạt bỏ từ những thành kiến của mẹ tôi. Nhưng với sự giúp đỡ của Turtle, con mèo này đã nhanh chóng thành bạn đồng hành yêu qúi của tôi, tôi đã học được sự dịu dàng, khôn ngoan, sự quan tâm và thương yêu. Roy rất vui khi thấy tôi yêu con mèo này như thế nào và cách con vật yêu lại chúng tôi. Turtle đã trở thành chủ đề của nhiều chương sách trong cuốn sách tôi viết về những con mèo hoang. Tôi ước gì cô mèo hiểu được những món quà và thư từ con vật nhận được từ những độc giả yêu nó. Tuy vậy, anh Roy lại tin rằng con vật hiểu mọi điều chúng tôi nói với nó hay thậm chí anh ấy còn đoan chắc con vật có thể đọc được ý nghĩ của chúng tôi. Có lần, đang chỉ nghĩ về nó thôi, anh Roy bỗng giật mình nghe tiếng rừ rừ của nó ở cái ghế bên cạnh.
Con Turtle của chúng tôi biết rất nhiều. Ở khắp nơi trên quần đảo Anh, người ta coi việc một con mèo nhị thể đen và vàng bước vào nhà là một điềm may. Con mèo nhị thể này được coi rất đặc biệt. Nhưng con Turtle đặc biệt hơn tất cả mọi điều đặc biệt khác. Đây là con mèo tự cao ngọt ngào nhất, thông minh nhất mà chúng tôi từng biết. Con vật chẳng bao giờ làm hại ai. Chẳng bao giờ nó kêu chúng tôi chú ý đến nó khi chúng tôi bận bịu với công việc hay việc nhà. Cô mèo rất đặc biệt. Tôi biết điều này. Roy biết điều này và Turtle biết rằng chúng tôi biết điều này.
Cô mèo đã sống với chúng tôi được mười năm đầy hạnh phúc, mãi cho đến khi căn bệnh thận cướp đi mạng sống của nó. Con vật được chôn ngay cua quẹo lối xe hơi chạy vô nhà, dưới một tảng đá có màu hệt như màu lông nó. Chúng tôi thấy tảng đá này trong nhà bếp.
Tôi cầu phúc cho ngày cô mèo Turtle đánh liều đến ở với chúng tôi. Cô mèo biết nhiều điều quan trọng hơn tôi. Những điều nó biết đủ để ngày hôm đó con vật nhảy vào nhà tôi, lên đùi tôi vào tâm hồn tôi.

N.V

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Popular Posts

Blogger news

About




Powered by  MyPagerank.Net

Academics Blogs
Bookmark and Share

Blog Archive