Your Adsense Link 728 X 15

Bí Quyết Để Đạt Được Ước Mơ - Phần 04

Posted by Kenny Phạm 16/7/10 0 nhận xét
Niềm kiêu hãnh
“Thà hỏi hai lần còn hơn phải lạc đường.”
–  Ngạn ngữ Đan Mạch

TTO - Rất nhiều người, đặc biệt là giới mày râu, có lòng kiêu hãnh rất cao. Họ cố chấp đến mức không bao giờ chịu thừa nhận rằng mình cần sự giúp đỡ, thậm chí chỉ là việc hỏi đường hay tìm kiếm một lời khuyên...
Họ luôn có suy nghĩ phải tự mình hoàn thành mọi việc một cách xuất sắc mà không cần đến sự hỗ trợ của bất kỳ ai. Nhưng không phải lúc nào tư tưởng này cũng đúng vì đôi lúc, nó khiến họ đánh mất sự tự tin vào bản thân mình.
Lần nọ, tôi cùng gia đình đi nghỉ mát ở Sedona, Arizona. Sau khi tham khảo lịch trình, chúng tôi quyết định cưỡi ngựa tham quan các địa danh trong vùng. Tôi gọi đến chỗ cho thuê ngựa và yêu cầu họ chỉ đường cụ thể.
Mặc dù thông tin họ đưa ra khá mù mờ nhưng tôi nghĩ mình có thể xoay sở được nên không hỏi lại. Rắc rối bắt đầu xảy ra khi chúng tôi không biết đi hướng nào lúc rời khỏi thị trấn. Vợ tôi bảo tôi gọi cho trại ngựa và hỏi họ tỉ mỉ hơn nhưng tôi từ chối, vì nếu làm vậy chẳng khác nào tôi thừa nhận mình yếu kém và vô dụng. Tôi quyết định cứ tiếp tục đi về phía trước.
Chúng tôi đi thêm vài ki-lô-mét nữa nhưng cứ loay hoay vì chẳng biết mình đang đi về đâu. Vợ tôi bắt đầu giận dỗi và tỏ ra thất vọng. Tôi liên tục nhìn quanh để tìm các tấm biển chỉ đường. Cuối cùng, tôi phát hiện một tấm biển nằm bên trái vệ đường. Tôi dừng lại trước một căn nhà đang xây dở và bắt chuyện với một người đàn ông đứng gần đấy. Không may, ông ta chẳng hiểu tôi nói gì vì chúng tôi bất đồng ngôn ngữ. Sau một hồi cố gắng giao tiếp bằng dấu hiệu, cuối cùng, ông ta đưa tay chỉ về phía trước.
Vợ tôi thật sự nổi giận:
- Sao anh không hỏi những người cho thuê ngựa?
Tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về lời đề nghị này và nhận ra mọi chuyện đã quá trễ. Tôi quyết định hướng về một con đường nhỏ hẹp phía trước. Cuối cùng, trại ngựa cũng xuất hiện phía trước. Tôi thở phào nhẹ nhõm nói với vợ:
- Đấy, em thấy chưa. Em không tin tưởng gì anh cả. Anh biết anh sẽ tìm được đường ra mà.
Đúng vậy, tôi đã tìm được đường nhưng phải trả một cái giá quá đắt. Buổi đi chơi hôm đó của gia đình tôi biến thành một cơn ác mộng. Vợ tôi thì nổi giận trong khi các con tôi liên tục quấy khóc. Có thể mọi chuyện đã không tồi tệ đến thế nếu ngay từ đầu, tôi nhờ những người ở trại ngựa chỉ đường cặn kẽ hơn. Lẽ ra, tôi nên gạt tính sĩ diện và niềm kiêu hãnh của mình sang một bên để thừa nhận rằng con người ai cũng có nhu cầu được giúp đỡ.
– Mark Victor Hansen
Sợ tỏ ra yếu đuối
Dù trong hoàn cảnh nào thì tôi cũng không thích cầu cạnh người khác. Là một người đàn ông và từng là một người lính, tôi nghĩ mình đủ mạnh mẽ để không phải nhận sự giúp đỡ của bất kỳ ai. Cũng giống như hầu hết mọi người, tôi thích cho hơn là nhận vì rất ghét cảm giác phải cầu cạnh một ai đó. Nhưng trên thực tế, tôi biết mình cần đến sự giúp đỡ của mọi người bởi tôi là một thương binh, và tôi bị liệt. Tôi rất khổ sở khi phải thừa nhận sự thật này bởi có rất nhiều việc tôi không thể xoay sở như người bình thường. Dù biết  mọi người đều sẵn lòng giúp đỡ một người khuyết tật nhưng mỗi khi nhận được sự giúp đỡ của ai đó, tôi lại cảm thấy tủi thân và có cảm giác mình thật vô dụng.
– W. Mitchell
Bảy năm trước, tôi mở một nhà hàng và chỉ sau hai năm, tôi phá sản. Tôi không đủ tiền để trang trí nó theo những phong cách thời thượng nhất, cũng như trả chi phí quảng cáo trên các phương tiện truyền thông. Lúc ấy, tôi biết mình có thể nhờ cha giúp đỡ, nhưng sự hiếu thắng đã ngăn tôi lại. Tôi muốn chứng tỏ bản lĩnh của mình, nhưng tiếc thay, mọi chuyện diễn ra đã chứng minh một điều là tôi thật sự cần sự giúp đỡ và hỗ trợ của người thân.
– Steve Parker
Sợ bị khinh thường vì nghèo túng
Hẳn bạn từng đọc câu chuyện cười sau đây:
Một người đàn ông trung niên ngồi ở trạm xe buýt, bên cạnh là một thanh niên trẻ. Chàng trai hỏi:
– Xin lỗi, bác có quẹt lửa không ạ?
Người đàn ông trả lời, vẻ cáu kỉnh:
– Không, tôi không có.
Người thanh niên nghĩ: “Sao lại khó chịu như vậy nhỉ?”, rồi quay sang hỏi những người bên cạnh. Vài phút sau, người đàn ông châm thuốc hút. Thấy vậy, anh thanh niên hỏi:
– Tại sao bác có quẹt lửa mà lại bảo là không?
Lúc này, người đàn ông trả lời:
– Nếu tôi cho anh mượn quẹt lửa, có thể chúng ta sẽ trò chuyện với nhau. Khi trò chuyện với nhau, chúng ta lại tìm một băng ghế trên xe buýt để ngồi chung. Và cuộc trò chuyện sẽ ngày càng trở nên thân mật hơn. Anh là một người điển trai và biết đâu tôi lại bắt đầu thích anh. Cứ như thế, tôi có thể sẽ mời anh về nhà chơi và khi đó, anh sẽ gặp được con gái tôi. Nếu thế, biết đâu anh sẽ cùng con gái tôi hẹn hò và đến lúc nào đó, hai người sẽ lấy nhau. Mà tôi thì không thích con gái mình kết hôn với một người mà đến cái quẹt lửa cũng không có.
–  Hanoch McCarty
Con người được lập trình trong niềm kiêu hãnh
Can đảm
Tự hào
Trung thành
Một, hai, ba, bốn,
Quân đoàn Hải quân Hoa Kỳ.”
– Khẩu hiệu của lực lượng Hải quân Hoa Kỳ
Trong quân đội, có một luật bất thành văn là những người lính không được yêu cầu ai giúp đỡ điều gì, cũng không được hưởng sự ưu ái hay chiếu cố nào, bất cứ hành động nào cho thấy bạn là một kẻ yếu đuối đều không được chấp nhận.
Thời kỳ tôi còn trong thủy quân lục chiến, tất cả binh lính chúng tôi đều thấm nhuần tư tưởng: “Dù anh có vấn đề gì chăng nữa, chúng tôi vẫn luôn chào đón anh. Nhưng nếu anh gặp vấn đề thì có nghĩa anh là kẻ yếu đuối và nhu nhược”. Quy luật trong nhà binh là: “Anh phải tự giải quyết những vấn đề của mình. Đừng trông đợi hay van nài sự giúp đỡ của người khác. Hãy tự giải quyết!”.
– Tim Piering
Không nhờ vả vì tính cố chấp
Thông thường, khi mua được một máy móc mới nào đó, chúng ta thường bắt tay vào lắp đặt nó mà không đọc qua cuốn sách hướng dẫn sử dụng. Và chỉ khi xảy ra sự cố trong quá trình lắp đặt, ta mới nhìn lướt qua nó.  Sở dĩ điều này xảy ra là do chúng ta quá đề cao bản thân hoặc quá cố chấp.
Với nhiều người, tính cố chấp phần nào đã thấm sâu vào tư tưởng, khiến họ trở nên dè chừng trong việc tìm kiếm một nguồn động viên về tinh thần hay thể chất. Thế nhưng, bạn nên biết rằng, Thượng nghị sĩ Thomas Eagleton đến từ Missouri đã từng phải nhờ đến sự can thiệp của các liệu pháp tâm lý trong thời gian tranh cử, để rồi cuối cùng, ông trở thành Phó Tổng thống Mỹ vào năm 1972, bất chấp việc nhiều người tỏ ra nghi ngại rằng, nếu Eagleton phải nhờ đến các liệu pháp tâm lý thì sẽ khó có đủ khả năng đưa ra những quyết định ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia.
Nếu có điều kiện, tại sao bạn lại không thể sử dụng các chương trình bảo hiểm hay trung tâm y tế cộng đồng để chăm sóc sức khỏe cho mình?
Trong gia đình, tôi luôn bị ám ảnh bởi áp lực phải trở thành người hoàn hảo. Điều đó đã khiến tôi cảm thấy nặng nề và tệ hơn là không bao giờ thấy hài lòng với chính mình. Cha tôi là một người đàn ông cứng rắn và mạnh mẽ. Ông luôn tự mình vượt qua mọi thử thách mà ít khi cần đến sự hỗ trợ của người khác. Ông nghĩ rằng việc cầu cạnh ai đó giúp đỡ sẽ khiến con người trở nên yếu đuối và vô dụng. Và khi đó, con người ta rất dễ bị tổn thương.
–Jane Bluestein
Aladdin nói:
– Bây giờ thì tôi đã hiểu vì sao tôi lại chưa bao giờ bộc lộ những mong ước của mình. Tôi tự hỏi là nếu tôi nói ra điều đó thì cuộc sống của tôi sẽ thay đổi thế nào?
JACK CANFIELD & MARK VICTOR HANSEN

Chương Hai: Bày tỏ ước muốn
“Nếu không hỏi bạn sẽ chẳng bao giờ có được câu trả lời.”
– Ghandi
“Nếu muốn một con vịt quay tự bay vào miệng mình thì bạn phải chờ đợi rất lâu.”
  Tục ngữ Trung Quốc
Biết bày tỏ ước muốn giúp mở ra một thế giới mới

TTO - Thần đèn lên tiếng: – Aladdin, cậu muốn biết cuộc sống của mình sẽ thay đổi thế nào ư? Được rồi, hãy lắng nghe và đón nhận sự ngạc nhiên nhé. Tất cả ước muốn của cậu đều sẽ trở thành hiện thực vì mọi lời đề nghị của cậu đều là mệnh lệnh với tôi.
Cậu có thể yêu cầu bất cứ điều gì mình thích và chờ đón sự đổi thay. Tuy nhiên, để đạt được điều mong muốn, ngay cả những điều tưởng chừng không thể, cậu cần phải lưu ý một vài điều sau.
Hãy suy nghĩ kỹ về lợi ích của việc bày tỏ những ước muốn của mình: thành công trong công việc, giảm thiểu xung đột giữa cha mẹ và con cái, tin yêu cuộc đời hơn, thoát ra khỏi vỏ ốc của mình để hòa nhập với mọi người... Nói tóm lại, một cuộc sống mới, một thế giới mới đang mở ra trước mắt và sẵn sàng đón nhận cậu.
Bạn có thể yêu cầu mọi thứ
Bạn có thể yêu cầu ai đó một vòng tay ôm, sự quan tâm, tình yêu thương, những lời cầu nguyện, những lời giải thích, sự thủy chung hay thời gian.
Bạn có thể yêu cầu ai đó giúp bạn hoàn thành công việc nhà, giảng giải cho bạn những bài tập khó, giữ kín một bí mật, trông con giùm bạn, hoặc cho bạn mượn tiền để trang trải khó khăn hiện tại, hay đề nghị họ đi xem phim cùng bạn...
Bạn có thể yêu cầu một chiếc bàn ăn sang trọng hơn, thức ăn ngon và hợp khẩu vị hơn, hay thái độ phục vụ niềm nở hơn...
Bạn có thể yêu cầu mọi người tham gia ủng hộ hoặc đóng góp ý kiến cho kế hoạch của mình, yêu cầu để nhận được lời khuyên và sự hỗ trợ từ phía cha mẹ, thầy cô, bạn bè, đồng nghiệp…
Bạn cũng có thể yêu cầu một bản hợp đồng hoàn chỉnh hơn, cụ thể hơn về quyền lợi và trách nhiệm trước khi ký kết với một đối tác nào đó. Đối với sếp, bạn có thể yêu cầu được nghỉ phép, được giảm bớt khối lượng công việc khi quá căng thẳng hoặc được hưởng mức lương tương xứng với năng lực của mình.
Ngày 31-5-1995, tôi nhận được lá thư từ một phụ nữ sống tại Illinois. Hơn một năm trước, cô ấy đã từng gọi điện đến văn phòng của tôi và hỏi xin số điện thoại của Roger Crawford – một nhà diễn thuyết nổi tiếng và có ảnh hưởng lớn đối với nhiều người. Lá thư đó khiến tôi xúc động đến mức không thể kìm chế được – tôi đã khóc khi đọc nó. Dưới đây, tôi xin trích một phần lá thư đó:
“Kim thân mến!
...Năm ngoái, tôi đã gọi điện cho anh và nhờ anh giúp tôi liên lạc với diễn giả Roger Crawford. Thật cảm ơn anh đã tìm số điện thoại và địa chỉ của ông ấy giúp tôi. Và hôm nay, tôi viết lá thư này với mong muốn kể cho anh nghe những gì đã diễn ra sau đó.
Có lẽ anh vẫn còn nhớ lần chúng ta tham dự buổi hội thảo về tâm lý và tôi đã mua cuốn băng “Cách xây dựng lòng tự trọng”. Tôi chưa từng nghe cuốn băng nào kỳ lạ như thế cả. Và nó đã tạo ra bước ngoặt quan trọng trong cuộc sống của tôi.
Trước đó, tôi đã gửi đơn đến trung tâm Mái ấm tình thương để xin nhận một đứa trẻ khuyết tật làm con nuôi. Thật bất ngờ, ngày hôm sau, họ đã gọi cho tôi thông báo đã xem xét hồ sơ của tôi và quyết định giới thiệu với tôi về Igor – một em bé hai tuổi, bị tật: mỗi bàn tay, bàn chân của em chỉ có một ngón.
...Tôi lắng nghe buổi nói chuyện của Roger Crawfork trên cuốn băng đã mua và thật sự khâm phục ông. Crawfork đã sống một cuộc đời trọn vẹn và hữu ích khi chỉ có một bàn tay. Ngay giây phút đó, tôi cảm thấy thông suốt mọi vấn đề của mình. Tôi cho rằng chính Thượng đế đã sắp xếp để tôi nghe cuốn băng này và có lẽ Igor cũng đã được định sẵn để trở thành thành viên trong gia đình tôi.
Sau đó, tôi gọi cho anh... và ngay sau khi có được địa chỉ của Roger Crawfork, tôi đã liên lạc với ông ấy. Vì không kết nối với ông được nên tôi đã gọi đến tổng đài nhờ giúp đỡ. Họ cung cấp cho tôi một danh sách các số điện thoại liên quan đến Roger Crawfork. Tôi bắt đầu quay số và gọi. Thật tình cờ khi người tiếp chuyện tôi hôm đó lại chính là mẹ ruột của Roger Crawfork. Chúng tôi nói chuyện với nhau khá lâu và bà đã động viên tôi rất nhiều. Trong thâm tâm, tôi nghĩ có lẽ cuộc nói chuyện này cũng đã được Thượng đế sắp đặt.
Sau vài tuần chờ đợi các báo cáo xét nghiệm và xem qua hình ảnh của Igor, chúng tôi quyết định nhận nuôi bé. (Thật trùng hợp, cũng trong thời gian đó, một bé gái năm tuổi ở DesMoines, Iowa, đã giành được giải nhất trong một cuộc thi vẽ. Điều quan trọng là cháu ấy cũng chỉ có một ngón tay trên mỗi bàn tay. Mẹ tôi đã gửi cho tôi tờ báo có đưa tin về em bé này.)
Ngày 14 tháng 5, chúng tôi bay đến Moscow và hoàn thành thủ tục nhận nuôi Igor vào ngày 27. Sau đó, Igor được đổi tên thành Andrew.
Cho đến nay, Andy – tên thân mật của Andrew – đã sống cùng gia đình tôi hơn một năm. Bé hòa nhập rất nhanh và rất đáng yêu. Chỉ sau vài tuần, tôi đã không còn nghĩ Andy là người khuyết tật nữa. Bé làm được mọi thứ và tỏ ra rất gắn bó với người chị gái năm tuổi của mình – con ruột của chúng tôi.
Xin cảm ơn anh vì đã giúp gia đình chúng tôi có được niềm hạnh phúc như hôm nay. Cảm ơn anh thật nhiều.
Thân mến Holly K.”
– Kimberly Wiele
JACK CANFIELD & MARK VICTOR HANSEN

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Popular Posts

Blogger news

About




Powered by  MyPagerank.Net

Academics Blogs
Bookmark and Share

Blog Archive