Your Adsense Link 728 X 15

Điều Kỳ Diệu Tình Yêu - Phần 04

Posted by Kenny Phạm 16/7/10 0 nhận xét
Sức mạnh tình yêu
“Khi bạn yêu - đó là sự cảm nhận niềm vui, không chỉ ở người bạn yêu, mà ở mọi người, trong chính bạn và cả cuộc sống. Bỗng nhiên bạn thấy đâu đâu cũng đẹp và tươi vui. Bạn không cần phải diễn đạt tình yêu: bằng lời hay sự yên lặng, một cách nồng nàn, dịu dàng. Và bạn cảm thấy vững vàng, mạnh mẽ, độ lượng và đầy sức sống.”
George Weinberg

Paul, bạn trai của Margaret, vừa cầu hôn cô. Dù rất hạnh phúc, nhưng Margaret vẫn còn do dự. Cô cảm thấy mình và Paul có vẻ rất khác nhau. Họ quyết định đi dạo một vòng dọc theo bãi biển và tâm sự với nhau tất cả những gì còn băn khoăn trong lòng cả hai.
Khi họ đi mãi đến tận đầu kia của bãi biển và chuẩn bị quay trở về, Margaret liếc nhìn xuống và nhận thấy dấu chân của họ đã bị nước biển xóa sạch đi.
Cô quay sang Paul và nói: "Anh à, biết đâu cuộc sống hôn nhân của chúng ta rồi cũng giống như những dấu chân trên cát, sẽ bị xóa sạch đi như thế này...!". Paul trả lời: "Khi em gặp bất cứ khó khăn nào trong cuộc sống, anh cũng sẽ luôn ở bên em. Và khi anh gặp khó khăn, em sẽ lại giúp anh vượt qua tất cả những điều đó, phải không em?”
Họ lại tiếp tục bước đi, cho đến khi Margaret lại liếc nhìn xuống một lần nữa và thấy rằng, chỉ có dấu chân của một trong hai người bị nước biển xóa đi mà thôi. Một lần nữa, cô lại nghĩ về cuộc sống hôn nhân của họ như những gì thật mong manh và khó nắm giữ. Lần này, Paul trả lời bằng cách nhẹ nhàng nhấc cô lên và cõng cô đi dọc bãi biển. Cuối cùng, anh đặt cô xuống và nói: "Margaret này! Anh muốn em biết rằng, khi cuộc sống trở nên tồi tệ đến mức chúng ta không thể giúp đỡ lẫn nhau, thì Thượng Đế sẽ giúp chúng ta".
Sau đó, Paul lại chỉ vào những dấu chân mà họ vừa tạo thành và nói: "Nếu em chỉ nhìn vào những dấu chân này, em không thể nói rằng anh đã cõng em đi. Nhưng, sự  thật là anh đã cõng em. Và anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em trong suốt quãng đời còn lại của mình. Em hãy luôn tin như thế, em nhé!"
Margaret khẽ tựa đầu vào vai anh. Từng đợt sóng cứ vỗ vào bờ xóa tan đi những dấu chân của hai người trên cát. Nhưng Margaret không còn băn khoăn và suy tư nữa. Cô cảm thấy thật ấm áp và bình yên trong vòng tay dịu dàng của Paul...
Ngọc Khanh - Theo The Greatest Love of All
Nguồn: Hạt giống tâm hồn – Điều kỳ diệu tình yêu  - First News và NXB Tổng hợp TPHCM

Hai lần siết tay

Bây giờ, trong không gian yên tĩnh và thân thuộc của ngôi nhà nơi ông và bà đã sống với nhau suốt 50 năm qua, chỉ còn lại hai người. Các con đã quay về với cuộc sống tất bật mưu sinh, để lại ông nằm đó trên giường với căn bệnh hiểm nghèo đang chờ đến ngày cuối cùng, và bà, thanh nhã, khiêm cung, ngồi lặng lẽ một bên, lắng nghe những hơi thở mỏi mòn đang giảm dần sức sống của ông và chăm chú nhìn khuôn mặt thân yêu quen thuộc đã ở bên cạnh bà suốt quãng thời gian dằng dặc của một kiếp người.
Bầu không khí tĩnh lặng của buổi tối mùa đông như ấm lại trong tiếng reo lanh canh của chiếc khánh treo ngoài hiên. Bất chợt từ đâu đó trong những ngôi nhà kế cận vang lên, cuộn tới và lùa vào không gian yên ả của ông bà những giai điệu tuyệt vời của bản Sonate Ánh Trăng của Beethoven. Cũng bất chợt bà nhìn xuống và nhận thấy ông đang từ từ mở mắt ra nhìn bà đăm đắm. Ánh mắt lạc thần của ông dường như được tiếp thêm sinh khí. Khuôn mặt già nua mệt mỏi của ông bỗng như dãn ra, đằm thắm lại.
Bà đưa bàn tay phải tới, nắm lấy bàn tay phải của ông - bàn tay khô lạnh, co quắp. Bà giữ lấy bàn tay ấy, siết chặt...
Chuỗi nhạc thánh thót của bản giao hưởng Sonate Ánh Trăng như quyện lấy, chìm nổi, lay động và trầm lắng trong không gian tĩnh mịch của ông và bà.
Như thu hết tàn lực, bàn tay ông đang nằm bất động trong tay bà, cũng khẽ co giật mấy cái, như muốn cùng nắm níu bàn tay bà, bàn tay đã tận tụy bên ông trong suốt cuộc đời ba động.
Bà cúi xuống nhìn sâu vào mắt ông và nói:
"Năm mươi năm trước, mình đã siết tay nhau lần đầu tiên, trong ngày lễ thành hôn, sau khi đeo nhẫn cưới cho nhau, anh còn nhớ không? Đêm ấy, mình cũng đã nghe bản giao hưởng Sonate Ánh Trăng này..."
Ông chớp chớp mắt. Ánh mắt ông đã nhận hiểu lời bà.
Bà lại cúi sát thêm xuống, miệng bà kề bên tai ông, và bà êm ái, từ tốn nói:
"Vậy bây giờ mình hãy siết tay nhau lần cuối cho trọn một đời đã sống với nhau..."
Bà không thốt lên được hai tiếng "nhé anh!" cho tròn câu được nữa, bởi vì lệ đã tuôn trào xuống.
Khuôn mặt hiền từ đôn hậu của ông bỗng như sáng lên một ánh hào quang phản chiếu của tình yêu sâu sắc thủy chung mà suốt cả nửa thế kỷ qua, ông và bà đã san sẻ chung đắp cho nhau. Một nét thanh thản hiện ra trên sắc diện ông trước khi ông hắt hơi thở cuối cùng. Hai bàn tay ấy đã siết chặt nhau lần đầu trong lễ cưới năm mươi năm trước và cùng siết chặt nhau lần cuối trong giây phút lâm chung của một người trong đôi uyên ương keo sơn gắn bó này, giữa tiếng nhạc du dương đưa tiễn của bản giao hưởng Sonate Ánh Trăng.
Vĩnh Hiền
Nguồn: Hạt giống tâm hồn – Điều kỳ diệu tình yêu  - First News và NXB Tổng hợp TPHCM

Định mệnh
“Yêu là tìm được chính mình qua người khác.“
 Alexander Smith

Anh và em, chúng ta gặp nhau như một điều gì đó thật đặc biệt bởi cả hai đều trải qua những đau khổ, mất mát và bất hạnh trong tình yêu. Những mảnh vụn còn lại của một tình yêu tan vỡ khiến cả anh và em đều thấy tình yêu sao thật mong manh, dễ tan biến vào hư không và chẳng dễ dàng tìm lại được.
Nhưng thật lạ! Chúng ta lại đến với nhau, tình cờ và như một định mệnh, một điều kỳ diệu đã kết nối hai tâm hồn, có lẽ đây là một cơ hội và cũng là một điều may mắn.
Em vẫn nhớ lần đầu tiên chúng ta tranh luận, hay nói đúng hơn là một cuộc tranh cãi, và chúng ta vô tình làm tổn thương nhau để rồi cùng nói lời xin lỗi. Chúng ta xin lỗi vì đã để một sự bất đồng nhỏ nhặt khiến cả hai phải giận hờn vô lý.
Và từ đó, em chợt nhận ra mối quan hệ của chúng ta đã dần đi theo một con đường mới, một con đường chỉ có anh và em. Em đã hạnh phúc biết bao khi nhận ra điều đó, và trong em một niềm tin lại bắt đầu hình thành. Những mâu thuẫn, sóng gió của cuộc sống giúp chúng ta biết đón nhận những cơ hội đến với mình và biết cách gìn giữ chúng hơn bao giờ hết. Những cơ hội đó giúp mình hiểu nhau nhiều hơn phải không anh?
Nhìn mắt anh, em biết anh yêu em nhiều lắm và em thật hạnh phúc khi biết điều đó. Em cũng thế, không thể nói hết những điều em đã dành cho anh, đó không chỉ là cuộc sống của em mà còn cả suy nghĩ và tâm hồn em. Cảm xúc luôn là điều khó thể hiện, nhưng mỗi ngày em đều cố gắng để những giây phút còn được bên nhau là vĩnh cửu với thời gian.
Kể từ giây phút đó, em biết rằng em đã tìm được người cùng chia sẻ những buồn vui của cuộc sống, những ngày sóng gió cũng như những lúc êm đềm. Và bởi vì định mệnh đã trao anh cho em, vì tình yêu mà chúng ta đã lựa chọn, cả anh và em sẽ cùng nhau đi hết quãng đường còn lại của cuộc sống, với nhau.
Khang Nhung - Theo Blue Mountain Art
Nguồn: Hạt giống tâm hồn – Điều kỳ diệu tình yêu  - First News và NXB Tổng hợp TPHCM

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Popular Posts

Blogger news

About




Powered by  MyPagerank.Net

Academics Blogs
Bookmark and Share

Blog Archive