Your Adsense Link 728 X 15

Điều Kỳ Diệu Tình Yêu - Phần 13

Posted by Kenny Phạm 16/7/10 0 nhận xét
Cuộc hẹn với tình yêu
“Tình yêu chỉ cho con người biết cách sống.”
 Tchekhov

Chiếc đồng hồ trong nhà ga Grand Central chỉ 6 giờ kém 6 phút. Chàng Trung úy Không quân trẻ tuổi Blandford ngước khuôn mặt rám nắng nhìn lại giờ cho chính xác. Tim anh đập mạnh. Chỉ 6 phút nữa, anh sẽ được gặp người phụ nữ đã chiếm vị trí đặc biệt trong trái tim anh thời gian qua. Không biết cô ấy trông như thế nào nhỉ?
Blandford nhớ lại giây phút anh mở quyển sách "Kiếp người" của ai đó vô tình bỏ quên ở nhà ga, và nhìn thấy những dòng chữ mềm mại ghi chú khắp quyển sách. Trước đây, anh rất ghét thói quen viết vào sách như thế, nhưng những dòng ghi chú này lại khác, là những cảm nhận của người đọc. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng một phụ nữ lại có thể nhìn vào tâm hồn của người đàn ông với tấm lòng nhân hậu và cảm thông đến thế. Tên của cô ấy nằm gọn trên trang đầu quyển sách: Hollis Meynell. Anh tìm thấy địa chỉ của cô trong danh bạ. Rồi anh viết thư, cô ấy hồi âm. Chỉ sau khi nhận thư cô có một ngày, anh phải ra mặt trận nhưng họ vẫn tiếp tục viết thư cho nhau trong suốt 13 tháng.
Những lá thư của cô đã động viên tinh thần anh rất nhiều những khi anh mệt mỏi hay chán nản. Anh đã yêu cô qua những lá thư và tin rằng cô cũng yêu anh.
Tuy nhiên, khi anh tha thiết mong nhận được một tấm ảnh của cô, cô khăng khăng từ chối. Cô giải thích: "Nếu tình cảm của anh đối với em là chân thật, thì hình dáng, vẻ ngoài của em thế nào cũng không quan trọng. Giả sử em đẹp, em sẽ luôn bị ám ảnh với cảm giác rằng anh chỉ yêu sắc đẹp của em. Và thứ tình yêu đó sẽ không bao giờ bền chặt. Giả sử em không đẹp (anh phải chấp nhận rằng khả năng này sẽ xảy ra nhiều hơn) em sẽ nghĩ rằng anh viết thư cho em chỉ vì anh đang cô đơn và không quen biết với ai khác ngoài em. Vì vậy, đừng yêu cầu em gửi ảnh. Khi anh đến New York, anh sẽ gặp em và quyết định. Và xin hãy nhớ rằng cả hai chúng ta đều có quyền tự do chọn lựa để chấm dứt hay tiếp tục sau hôm đó".
Giờ đây, anh sắp được nghe giọng nói mà anh hình dung là rất ấm áp, sắp được nhìn thấy gương mặt mà anh tin là rất duyên dáng của Hollis Meynell.
Đồng hồ chỉ 6 giờ kém 4 phút. Nét mặt anh trở nên căng thẳng hơn.
Trong sân ga, mọi người đang hối hả qua lại. Một cô gái bước tới gần Blandford. Cô ấy cài một bông hoa màu đỏ trên ngực áo, nhưng đó là một bông cẩm chướng chứ không phải là một bông hồng như hai bên đã giao ước. Ngoài ra, cô gái này còn quá trẻ, chỉ khoảng mười tám tuổi, trong khi Hollis Meynell đã cho anh biết cô ấy ba mươi tuổi. Lúc ấy anh đã trả lời, "Ồ, thế thì tốt quá. Tôi ba mươi hai tuổi". Thật ra, anh mới có hai mươi chín tuổi.
6 giờ kém 1 phút. Anh rít mạnh điếu thuốc.
Một cô gái đang tiến về phía anh. Dáng cô thướt tha và mảnh mai, mái tóc vàng óng thả từng lọn quăn duyên dáng. Đôi mắt màu xanh lam như bầu trời vào thu, đôi môi và cằm ánh lên nét cương nghị nhưng dịu dàng, quyến rũ. Trong bộ áo vét màu xanh, mỗi bước đi của cô đều bừng lên một sức sống mãnh liệt.
Anh bước về phía cô, gần như quên rằng trên áo cô không có một bông hồng nào cả. Khi bắt gặp ánh mắt anh nhìn mình, cô nở một nụ cười thật tự nhiên.
- Chào anh – Cô lên tiếng.
Anh bước thêm một bước, bối rối và rồi anh trông thấy Hollis Meynell. Ngay phía sau cô gái là một phụ nữ đã đứng tuổi đang nhìn anh. Mái tóc hoa râm của bà lộ ra bên dưới chiếc nón cũ sờn. Và trên ve áo màu nâu của bà có cài một bông hồng đỏ.
Sau lời chào như tạm biệt, cô gái mặc bộ vét màu xanh đã đi lướt qua anh.
Blandford cảm thấy như tâm hồn anh đang bị phân làm hai mảnh. Anh muốn làm quen với cô gái trẻ, nhưng sâu thẳm hơn trong lòng anh là niềm mong muốn gặp gỡ người phụ nữ đã từng thật sự là một người bạn tinh thần của anh. Người phụ nữ ấy đang đứng trước mặt anh. Gương mặt và ánh mắt của bà toát lên vẻ dịu dàng, ấm áp và thân thiện.
"Có lẽ dù đây không phải là tình yêu, nhưng có thể là một cái gì đó quý giá và thiêng liêng cao cả hơn tình yêu. Một tình bạn đã giúp ta vượt qua những lúc gian khổ và ta mãi biết ơn tình cảm đó" - Anh tự nhủ.
Blandford nắm chặt quyển sách nhỏ, bìa da màu xanh đã sờn mòn, quyển "Kiếp người", một quy ước giúp Hollis Meynell nhận ra anh. Anh mạnh dạn vươn thẳng vai, cúi chào và hướng quyển sách về phía người phụ nữ.
- Tôi là trung úy John Blandford và bà... bà là cô Meynell phải không? Tôi rất sung sướng vì cô đã dành thời gian đến gặp tôi. Tôi xin được hân hạnh mời cô dùng bữa cơm nhân ngày gặp mặt.
Người phụ nữ nở một nụ cười hiền hậu. Bà trả lời:
- Ta chẳng biết gì về chuyện này đâu, con ạ. Cô gái mặc bộ vét màu xanh mới đi qua đó đã nhờ ta cài bông hồng màu đỏ này. Và cô ấy nói rằng nếu con có mời ta đi chơi, hãy nói rằng cô ấy đang chờ con trong nhà hàng ở phía bên kia đường. Cô ấy giải thích đây chỉ là một thử thách gì đó. Và ta chỉ giúp cô ấy một chút mà thôi, chàng trai ạ!
Bảo Vinh - Theo Appointment with love
Nguồn: Hạt giống tâm hồn – Điều kỳ diệu tình yêu  - First News và NXB Tổng hợp TPHCM

Việc thường ngày

Một ngày mới đã bắt đầu. Bình minh rải những tia nắng tinh khôi, làm bừng sáng cả dãy đồi, hứa hẹn một ngày đẹp trời. Ông đến sân golf khá sớm sau khi giúp vợ làm những công việc thường ngày.
... Ông bước ra sân, chăm chú nhìn đám cỏ xanh mơn mởn, khoan khoái hít một hơi thật sâu.
Trước đó, ông nhẹ nhàng bế vợ ra khỏi bồn tắm, ông cẩn thận chải tóc cho bà. Vừa chải, ông vừa gom lại những sợi tóc rụng của vợ mình đem giấu đi.
... Ông cúi đầu, khom đôi vai rộng, tay cầm chặt chiếc gậy đánh golf.
Vợ của ông thích đi dạo để cảm nhận sự yên bình của đất trời. Ông thường đẩy xe đưa bà đi ngắm cảnh, và chỉ cho bà xem bầy thiên nga đang bơi lượn trong hồ. Cho đến bây giờ, họ vẫn cùng ngắm nhìn thiên nhiên và say sưa chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tạo hóa. Họ đã có với nhau nhiều thứ, đặc biệt là sáu đứa con và bầy cháu ngoan hiền.
... Ông đứng dạng chân, vươn người về phía trước.
Ngày trước, dáng vẻ mảnh mai của bà rất duyên dáng xoay tròn bên cạnh ông theo điệu tango. Còn bây giờ, bà chỉ có thể ngồi được trên chiếc xe lăn. Cũng trước đó, những ngón tay của bà thoăn thoắt trên máy may, dịu dàng kéo chăn đắp cho những đứa con đang say ngủ - Giờ đây, đôi bàn tay ấy đã trở nên yếu ớt, bất động trên cơ thể của bà.
... Ông chậm rãi rút gậy, vung ra phía sau để lấy đà.
Vợ ông đã mắc chứng viêm khớp chỉ sau mười lăm năm chung sống hạnh phúc. Từng ngày, ông đau đớn chứng kiến căn bệnh hành hạ cơ thể người vợ yêu quý của mình.
... Ông hoàn tất cú đánh bằng một đà phát bóng vững chắc.
Nhiều người nói với ông rằng, ông đang mang trên vai một gánh nặng quá sức. Còn ông thì cho rằng đó đúng là công việc của một người chồng, và ông cố gắng xứng đáng với danh vị thiêng liêng ấy. Vì thế, ông tự nguyện đảm trách những vai trò mới như: đi chợ, nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ áo quần và làm cả công việc của một y tá. 
... Ông nhìn trái banh lăn từ từ về phía trước và rơi vào lỗ.
Ông bà đã sống bên nhau hạnh phúc kể cả lúc bà mắc bệnh hiểm nghèo. Ông có mặt bên cạnh bà trong suốt hai mươi bốn cuộc giải phẫu. Ông thành thạo trong việc giúp bà ngồi dậy, giúp bà trở mình, làm vệ sinh cho bà.
... Ông thong thả phát tiếp một quả banh nữa.
Ông luôn nhớ đến những kỷ niệm lãng mạn mà hai ông bà đã từng có để hướng đến một tương lai tốt đẹp hơn. Có thể sau này ông sẽ mua một căn nhà di động đầy đủ tiện nghi để ông và bà cùng đi du lịch, cùng đến thăm con cháu hay tham dự những việc quan trọng như cưới hỏi, sinh nhật của cháu chắt.
... Ông đánh banh vào lỗ thứ chín, rồi cầm bút ghi điểm. 
Ông nhớ đến lời thề nguyện trong ngày cưới của mình cách đây 45 năm. Chính tình yêu đích thực đã giữ ông luôn ở bên bà và cùng bà vượt qua những nghịch cảnh của cuộc đời. Ông đã làm điều đó vì cảm nhận được niềm hạnh phúc thật sự của mình chứ không vì trách nhiệm với bà.
... Khi mặt trời lên cao, ông gom những quả banh cho vào túi quần.
Ngày mai ông vẫn đến sân golf như thường lệ. Còn bây giờ, ông phải về nhà, nơi đó bà đang đợi ông với một tình yêu đằm thắm.
 Minh Hiền - Theo Internet
Nguồn: Hạt giống tâm hồn – Điều kỳ diệu tình yêu  - First News và NXB Tổng hợp TPHCM

Ý nghĩa của tình yêu

Mỗi khi chỉ còn lại một mình sau những lo toan và bận rộn, em lại nghĩ đến anh và em cảm thấy như anh vẫn đang ở bên em. Những ồn ào vội vã của cuộc sống bỗng trở nên thật nhẹ nhàng khi em nhận ra rằng anh luôn nghĩ đến em, trái tim em chợt cảm thấy ấm áp khi nghĩ về những kỷ niệm của ngày xưa và cả dự định của chúng mình.
Em vẫn còn nhớ những lần chúng ta cãi nhau, những tưởng xích mích và xung đột sẽ làm cho hạnh phúc và sự yên bình trở thành một điều gì đó xa lạ - nhưng không, sau những vụn vặt của cuộc sống, cả anh và em đều nhận ra một điều thật tuyệt diệu, đó là mâu thuẫn không làm chúng ta cách xa nhau mà còn hiểu nhau hơn, hòa hợp với nhau và trở thành một phần của nhau.
Cuộc sống vẫn cứ thế tiếp diễn. Giữa những bộn bề, em vẫn thấy ấm lòng khi nghĩ đến anh và biết rằng mình không cô đơn.
Khang Nhung - Theo Blue Mountain Art
“Thực chất của tình yêu thương là từ bỏ ý thức về bản thân mình; nhưng chính trong sự hy sinh, quên mình đi là ta đã sở hữu được điều quý nhất, tìm thấy và làm chủ được bản thân ta.”
Hegel
Nguồn: Hạt giống tâm hồn – Điều kỳ diệu tình yêu  - First News và NXB Tổng hợp TPHCM

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Popular Posts

Blogger news

About




Powered by  MyPagerank.Net

Academics Blogs
Bookmark and Share

Blog Archive